Chương 17 – Ngô Mãnh : chịu muỗi thay cha mẹ

Người đời nhà Tấn, lúc mới lên 8 tuổi đã biết thờ mẹ rất có hiếu, nhà nghèo, mùa hè nhiều muỗi, không có tiền mua màn, sợ cha mẹ bị muỗi đốt, Ngô Mãnh cởi trần nằm cho muỗi đốt mà chẳng dám xua đuổi, để cha mẹ được ngủ yên.

Chương 17 – Ngô Mãnh : chịu muỗi thay cha mẹ
Nhị Thập Tứ Hiếu – Tập 17: Ngô Mãnh chịu muỗi thay cha mẹ:
Tấn Ngô Mãnh tuổi thì lên tám.
Lòng sự thân chẳng dám khi nhàn,
Cực về một nỗi bần hàn.
Có giường không đặt, không màn ngoài che.
Trời đương buổi đêm hè nóng nảy,
Tiếng muỗi kêu vang dậy dường mưa,
Xót thay hai đấng nghiêm từ,
Để người chịu muỗi bây giờ biết sao.
Nghĩ da thịt phương nào thay lấy,
Quyết nằm trần muỗi mấy chẳng xua.
Rầu lòng cho muỗi được no,
Để người êm ái giấc hòe cho an.
Tuổi tuy bé nhưng gan chẳng bé,
Dạ ái thân đến thế thời thôi.
Cho hay phú tính bởi trời,
Những đau trong ruột, dám nài ngoài da
(Thơ: Lý Văn Phức)
- Chương 24 – Hoàng Đình Kiên tự tay rửa bô
- Chương 23 – Châu Thọ Xương bỏ chức quan tìm mẹ
- Chương 22 – Đường Thị nuôi mẹ bằng sữa
- Chương 21 – Du Kiềm Lâu nếm phân lo âu
- Chương 20 – Mạnh Tông khóc đến khi măng mọc
- Chương 19 – Dương Hương : giết hổ cứu cha
- Chương 18 – Vương Tường nằm băng chờ cá chép
- Chương 16 – Vương Thôi : nghe sấm khóc mộ
- Chương 15 – Hoàng Hương : quạt gối ấm chăn
- Chương 14 – Giang Cách : làm thuê nuôi mẹ
- Chương 13 – Lục Tích : Giấu quýt cho mẹ
- Chương 12- Đinh Lan : Khắc tượng thờ cha mẹ
- Chương 11 – Thái Thuận : nhặt dâu cho mẹ
- Chương 10 – Khương Thi : suối chảy cá nhảy
- Chương 9 – Quách Cự : Chôn con nuôi mẹ
- Chương 8 – Đồng Vĩnh : bán thân tổ chức tang cho cha
- Chương 7 – Lão Lai Tử : đùa giỡn cho cha mẹ vui
- Chương 6 – Diễm Tử: Sữa hươu phụng dưỡng mẹ cha
- Chương 5 – Trọng Do : Gánh gạo nuôi cha mẹ
- Chương 4 – Mẫn Tử Khiên : Hiếu Với Mẹ Kế